Suốt 4 năm nay, ngày nào cũng vậy, thành phố chưa kịp tắt đèn, trời còn mờ sương, Cliford Alexander Van Toor (để dễ gọi, Lan Trinh đặt tên cho chồng là Líp) thức dậy, lục đục chất xúc xích, bếp lò, vỉ nướng lên xe máy, ra đường Dương Bá Trạc chuẩn bị buôn bán.Ổ bánh mì xúc xích đầu tiên, anh bán cho học sinh đi học sớm, anh công nhân đến nhà máy vội vã xẹt ngang. Mặt trời càng tỏa nắng, khách của Líp càng đông. Quần quật đến 9 giờ, Líp về nhà ăn cơm, ngủ một giấc lấy lại sức. Đến 3 giờ chiều, anh lại quay ra một bận nữa, buôn bán đến tận 9 giờ tối.Thấy anh chàng Tây thân thiện, siêng năng, bán thức ăn ngon, hợp vệ sinh nên rất đông người ghé mua ủng hộ. Líp bán mỗi ngày được khoảng trên 1.000 ổ bánh mì.
Quán vỉa hè, không tên chỉ đúng cái bạt lớn với dòng chữ xúc xích Đức, hamburger – hai món “chủ lực” của quán. Khách ghé ăn ở đây không chỉ bởi hình ảnh một ông Tây bán xúc xích mà lý do chính nằm ở chất lượng xúc xích ở đây. Đầu tiên xúc xích ở đây được nhập hoàn toàn từ Đức do bạn của Van Toor cung cấp. Sau đó xúc xíc được nướng trên than hoa và có khách mới nướng để đảm bảo độ thơm, ngon.
Đến quán vào giờ cao điểm, thấy khách có khi xếp hàng chờ thật lâu vẫn kiên nhẫn, không nề hà, đó không chỉ bởi hình ảnh ông Tây chịu thương, chịu khó mà còn bởi chính sự ngon miệng cùng phong cách phục vụ nhiệt tình của nơi này.